Vạn sao tĩnh mịch, thấy vầng trăng khuyết treo nơi chân trời.
Nơi nào đó trên Nam Hải Ngạn.
Lại thắp một ngọn đèn xanh biếc, ánh sáng đèn màu xanh, nói cũng lạ, không có điểm tựa, lại lơ lửng giữa không trung.
Gió nửa đêm về sáng rất lớn, song ngọn đèn lơ lửng kia lại chẳng hề lay động, mặc gió dữ dội, ánh sáng của nó vẫn luôn vững vàng.